Ảnh minh họa
Tình cờ, trong một lần ra TP.Đà Nẵng, ngồi ăn cơm quán vỉa hè, tôi được nghe câu chuyện của hai anh xe ôm rỉ tai với nhau: “Chuyến này mà đi chắc là được xơi con bé người Anh này, tao nhìn là biết”. Nghe xong, tôi hiểu ngay ra cái nghĩa bóng của từ “xơi” này… Nhưng để có thể đủ tư liệu kể cho bạn đọc nghe trong bài viết này, tôi quyết tâm tận mục sở thị.
Khi thấy người lạ tự nhiên hỏi “chuyện tế nhị” ấy, anh N.Ng.H. (SN 1979, ngụ quận Ngũ Hành Sơn, TP.Đà Nẵng) và anh M.Q.S .(SN 1972, ngụ TP.Đà Nẵng) qua một hồi tỏ ra dè chừng đã rất cởi mở khi tôi giới thiệu là phóng viên muốn được tìm hiểu, chia sẻ. Nhưng trước khi kể chuyện, anh H. dặn: “Tui kể cho nghe thì được, nhưng không được chụp hình tui à nghe. Vợ tui mà biết được, bả nổi máu Hoạn Thư lên thì tui không mần ăn chi được mô”.
Khi đã thân tình, anh H. cho biết, anh làm nghề xe ôm đã hơn mười năm nay, bây giờ nó như “cái nghiệp” vận vào thân. Cũng chỉ vì ngày xưa lấy vợ, thấy làm công nhân, lương ba cọc ba đồng, lúc vợ sinh con không ai ở nhà chăm sóc nên anh H. vay mượn bạn bè mua cái xe máy Trung Quốc đi chở khách.
Khi nghề xe ôm không còn thời vàng kim vì sự tiện lợi của nhiều loại hình giao thông, anh và đồng nghiệp tìm ra phương thức mới. Nhận thấy khách du lịch Tây ngày càng có nhu cầu đi du lịch theo kiểu thuê xe ôm dài hạn, nên nhóm xe ôm của anh H. nhanh chóng phân chia nhau để có khách đều đặn.
Thường thì khách Tây đi du lịch hay đi theo nhóm hoặc từng cặp. Yêu cầu của họ là xe ôm phải khỏe, thân tình và biết một chút tiếng Anh trong giao tiếp và sẵn sàng đi đến bất cứ đâu, thời gian không gò bó. Khách sẽ bao tiền cơm, xăng và chỗ ngủ…
Mỗi ngày tiền công khoảng 200-300 ngàn đồng, tùy vào sự thỏa thuận của hai bên. Anh S. cho biết: “Lần đầu, tui thấy rất chi là mệt, dù được bao ăn ở hết nhưng đi đường xa, mà thỉnh thoảng phải đi cả tháng nên cũng nản lắm. Nhưng giờ đi riết rồi thấy vui, nhất là được đi cùng nhóm các cô gái, nhiều thứ lạ lắm!”.
Cái từ mà anh S. dùng “lạ lắm” ở đây là cách sống phóng khoáng của gái Tây. Anh S. kể: “Có lần, tôi và nhóm bạn đã rất “hân hạnh” được nhận một hợp đồng chở gồm sáu cô đi từ TP.Đà Nẵng vào TP.HCM, rồi ngược lên tận Đà Lạt. Chuyến đi kéo dài nửa tháng ấy đã cho chúng tôi nhiều trải nghiệm thú vị.
Hôm đấy, tôi chở một cô người Pháp, khoảng chừng 23 tuổi gì đó. Tôi đâu biết nói tiếng Anh nhiều, chỉ nói xã giao, nhưng suốt đường đi, cô ấy cứ muốn tìm cách nói chuyện mà tôi thì chẳng thể trả lời được. Đêm đến, thường đội xe ôm của tôi sẽ nằm chung với nhau, các cô nằm riêng. Nhưng đêm đó, cô gái đi cùng tôi đã thuê một phòng riêng và rủ tôi ngủ cùng. Lúc đầu, tôi cũng ngại, nhưng mấy anh em cười bảo sợ gì, người ta cho thì mình “xơi” thôi, thế là…”.
Và những chuyện cười ra nước mắt
Chỉ thấy bị tổn thương Anh S. cho biết thêm, cũng có nhiều ông xe ôm được ngủ một đêm rồi thì đêm thứ hai cứ đương nhiên mò vào phòng cô gái ấy ngủ, nhưng bị các cô ấy la toáng lên và báo với lễ tân là “quấy rối tình dục”. Cũng có những trường hợp các cô gái tống cổ “người tình một đêm” của mình ra khỏi phòng khi vừa mới “hợp tác”, vì “chưa đến chợ đã hết tiền” làm các nàng mất hết hứng thú. Những lúc đó, các chàng trai “may mắn” mới thấy không phải sự may mắn nào cũng mang đến hạnh phúc. Anh H. buồn bã nói: “Thực ra, việc các cô gái Tây này chỉ vì buồn, rủ mình ngủ để thoả mãn chút đỉnh thôi. Nhưng sau cái đêm ấy, mình chỉ thấy bị tổn thương hơn. Dù sao các cô ấy vẫn xem mình chỉ là một lái xe ôm”.
Sau đó, mấy người trong đoàn cũng được cái “diễm phúc” như anh H. và các cô gái ấy thì chẳng có chút ngại ngần. Nhưng anh H. cũng nói rằng, gái Tây rất rành mạch, ngủ là ngủ, chứ chẳng lẫn lộn được.
Theo họ, đó là “nhu cầu”, thích thì ngủ với nhau một đêm, không hợp mai họ “đá đít” và về đúng vị trí xe ôm. Còn nếu sau “đêm đầu tiên” mà họ cảm thấy “hợp cạ” thì suốt cuộc hành trình đó sẽ ăn ngủ cùng nhau, vui vẻ.
Nhưng sau cuộc du ngoạn đấy rồi cô gái Tây ấy chẳng để lại một số điện thoại hay bất kỳ “dấu tích” nào của mình. Có lẽ với họ, chuyện tình một đêm với gã tài xế xe ôm nào đó, cũng là một phần nên khám phá trong hành trình du lịch của mình.
Cũng nhờ những cuộc tình này mà anh H. rút ra bài học xương máu: “Sau hôm đầu tiên ngủ chung với cô ấy, tôi nghĩ thế là cổ đã mê mình. Bình thường cả nhóm sẽ ăn cơm bụi, sáng hôm ấy tôi rủ mấy người vào nhà hàng. Nhưng khi thanh toán thì các cô ấy chỉ về phía tôi vì tôi mời. Tôi khóc dở cười dở nhưng vẫn ráng móc ví ra trả vì đúng là tôi rủ mà.
Hoá ra, các bà đầm Tây không dại trai như mình nghĩ…”. Nói rồi, hai anh xe ôm của Đà thành cùng phá lên cười. Rồi anh H. tặc lưỡi nói tiếp: “Hôm đó, tôi cũng mất một khoản kha khá để trả cho cái vụ “nhầm tưởng… được gái Tây mê” của mình. Nhưng tiếp xúc với họ nhiều, cũng hiểu được phần nào cách sống, cư xử của họ. Họ khác mình nhiều lắm!”.
Chuyện xe ôm được ngủ với gái Tây đáng lẽ chỉ là câu chuyện của các lái xe ôm truyền tai nhau cho đời “lên tiên”. Nhưng câu chuyện không dừng ở đó, anh S. cay đắng thú nhận: “Tôi cũng được “xơi” vài ba cô, nhưng thực ra đa số họ ngủ với mình là khi họ buồn, họ coi tình dục là giải trí… “.
Anh H. kể, người bạn trong đội xe ôm của anh đã hứng thú lên lấy điện thoại quay phim “mát mẻ” với cô gái người Bồ Đào Nha. Quay xong về cho bạn bè xem, ai ngờ mấy tháng sau, vô tình vợ cầm điện thoại phát hiện ra nên đã nổi trận lôi đình, cấm tiệt không cho chở khách du lịch là phụ nữ, cứ phải có ông Tây đi với bà đầm mới cho đi.
Trong giới xe ôm Đà thành, kinh nghiệm “xương máu” mà các anh học được sau khi có “tình một đêm” với gái Tây là: “Trong mắt các cô gái Tây, mình như một công cụ để giải quyết nhu cầu của họ”. Có điều, nói thì nói vậy, nhưng chẳng anh nào chịu lắc đầu từ chối, khi có một cô gái mời gọi ngủ cùng mà không đòi hỏi một sự ràng buộc nào.
Nguồn: Nguoiduatin.vn